Thứ Năm, 28 tháng 2, 2019
ĐÊM CUỐI
ĐÊM CUỐI
(Lộc lư ngũ bộ)
Thạch Lãng
***
KHÓC HẾT ĐI EM , HẸN CUỐI NÀY!
Xong rồi ngoảnh mặt để chia tay
Người về gởi mộng cùng duyên mới
Kẻ lủi vào đêm với lệ đầy
Ước thệ hôm nào như khói tỏa
Thề nguyền buổi nọ tựa mây bay
Mong là xóa sạch đừng lưu luyến
Kẻo phải vương mang khổ hận giày.
***
Thôi còn vỏn vẹn có đêm nay
KHÓC HẾT ĐI EM, HẸN CUỐI NÀY!
Kém của nên đành oanh lẽ bạn
Nghèo ngân phải chịu nhạn lìa bầy
Yêu nhiều... cũng sẽ mâm trầu mở
Luyến lắm... rồi đang tiệc rượu bày
Tủi quá người ơi, câu giã biệt !
Về nhe, kẻo muộn mẹ cha rầy.
***
Cũng bởi đôi mình phận lá lay
Tan rồi giấc mộng, lứa đôi xây
Sầu mang ở kẻ ...về sau ấy
KHÓC HẾT ĐI EM, HẸN CUỐI NÀY!
Dẫu khổ, hay buồn đời vậy tiếp
Dầu hờn, hoặc trách cách nào thay
Mai đây đám cưới ... thôi là hết
Sự thật đành cam phận số bày.
***
Sao mờ nguyệt xế cuối đằng tây
Sắp biệt nhau rồi bạn có hay?
Mắt rượi cuồng si xin mượn lấy
Môi hồng mọng thắm hỏi nhờ vay
Đành thôi hãy mộng về sau đó
KHÓC HẾT ĐI EM, HẸN CUỐI NÀY!
Gặp mặt nay đây ... là vĩnh viễn
Thuyền duyên đã lỡ chuyến sum vầy.
***
Tiếng nhạc rền vang vọng đó đây
Sân nhà rộn rã tiếng cười vây
Bà con xúm xít mừng duyên thắm
Lũ bạn quanh quần chúc phúc may
Cánh cổng treo lên câu liễn chạy
Nơi phòng dán hoạ phụng long bay
Mình xa thật đấy còn chi vọng?
KHÓC HẾT ĐI EM, HẸN CUỐI NÀY!
TL
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét