CHUYỆN LÒNG (5)
(Xa Luân Ngũ Bộ)Thạch Lãng
***
Sẽ phải vùi sâu ảo vọng NÀY
Khi mà sự thể trắng bàn TAY
Ly hương tráng chí thay thời mỏng
Biệt xứ hùng tâm đổi vận ĐẦY
Dẫu dõi mong đời, đời mãi chạy
Tuy ghì lấy mộng, mộng hoài BAY
Rồi nay thất thểu , quay về cội
Bỏ thí bao năm, dấn đọa ĐÀY.
.....
Trở lại nơi nhà, xiết chặt TAY
Cùng em dựng sửa, mái tranh NÀY
Cơm bồi, cháo độn nhiều vui ắp
Mỹ vị, cao lương lắm khổ ĐẦY
Sáng lội thăm đồng chân sánh bước
Chiều ngồi thổi bếp khói là BAY
Xưa vì dại dột nên mù quáng
Nhạo bức tranh quê bảo nhục ĐÀY.
.....
Hạnh phúc sinh sôi trổ ngập ĐẦY!
Nồng nàn có dịp được tung BAY
Cho lòng dệt bản tình thơ ấy
Hết đỗi lìa nhau mảnh nửa NÀY
Nỗi nhớ không đè ôm nén giữ
Niềm thương chẳng bắt nhốt tù ĐÀY
Đường trần ước nguyện dìu chung lối
Vật đổi sao dời hứa chắc TAY.
.....
Dở tính đâu ngờ nghĩa vụt BAY
Trời ơi, mắc phải tội chi ĐÀY?
Bần hàn sợ đã lê mòn gót
Khó nhọc đeo giờ lở nẻ TAY
Cách mặt phai mờ yêu dấu cũ
Đành tâm phủi sạch luyến thương NÀY
Sau vườn, trước ngõ buồn hoang vắng
Chết lặng trong tôi... lệ bỗng ĐẦY!
....
Giận trói ngu si tống cổ ĐÀY
Đi lầm tất cả mất trong TAY
Ba bình rượu đắng mềm môi cạn
Vạn khối u tư trĩu dạ ĐẦY
Há lẽ buông xuôi dòng nước chảy?
Hay là phó mặc áng mây BAY?
Nhưng rồi thấu nghĩ sao ngu vậy?
Uổng phí sinh ra ở kiếp NÀY!
TL
https//www.blogger.com/blogger.g?blogID=8247778081674614145#editor/target=post;postID=6112736017560270653
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét