ĐƠN PHƯƠNG
Thạch Lãng
***
Trĩu nỗi tương tư thẹn phận mình
Nghèo đành vụng trộm với mơ xinh
Theo em đủ kẻ lè quyền lực
Chấp ý si tâm nhạo địch tình
Họ được trưng ra đời có hết
Mày còn vật lộn kế mưu sinh
Đơn phương nhặt nhạnh ngày buồn tẻ
Phả mảng thương đau ấp bóng hình.
TL
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét